Nguyễn Văn Thịnh

Hòa bình: máu và nước mắt

Khu căn cứ, không khí xuân 1975 thật rộn rịp. Nghị quyết Trung ương “Quyết tâm giải phóng miền Nam trong thời gian ngắn nhất” được triển khai xuống toàn thể các cơ quan Quân-Dân-Chính-Đảng. Trong bối cảnh này ai cũng cảm thấy như là điều phải đến, không bất ngờ cập rập như dạo […]

Hòa bình: máu và nước mắt Đọc thêm »

Cụ đồ Chiểu có làm thơ khóc thương Phan Thanh Giản?

Sau khi đăng một số bài về cụ Phan Thanh Giản của bác sỹ Nguyễn Văn Thịnh, tôi nhận thấy trên facebook có nhiều phản hồi trái chiều về vấn đề này. Thật ra đây cũng là điều dễ hiểu bởi lẽ với mỗi vấn đề, tùy vào nhân sinh quan của mình mà mỗi

Cụ đồ Chiểu có làm thơ khóc thương Phan Thanh Giản? Đọc thêm »

Đọc cuốn tiểu thuyết “Hội thề”

Cùng đọc một cuốn sách mỗi người có thể có những cảm nhận khác nhau là điều rất bình thường. Nhân đọc bài của bạn Khải Nguyên trên tuần báo Văn nghệ TPHCM số 308 về cuốn tiểu thuyết lịch sử “HỘI THỀ” của Nguyễn Quang Thân (NXB Phụ nữ – 2008) tôi cũng xin

Đọc cuốn tiểu thuyết “Hội thề” Đọc thêm »

Kẻ cướp khôn ranh, người ngay khôn khéo

Khôn là một tính cách chưa hẳn là tốt cũng không là xấu. Cần thêm vào một từ đuôi (tiếp vĩ ngữ) sẽ rõ bản chất của tính khôn. Chẳng hạn bậc chính nhân lấy sự khôn ngoan, khôn khéo làm điều lợi lạc quần sinh, vạn sự thành; kẻ tiểu nhân lấy mẹo khôn

Kẻ cướp khôn ranh, người ngay khôn khéo Đọc thêm »

Lại gạ dựng tượng ông Đắc Lộ!

Nhật báo Tuổi trẻ từ ngày 18/4/2014 đăng liền bốn số bài “Thưở ban đầu của chữ Quốc ngữ”, kể kỳ công của nhà truyền đạo Ki-tô A-lịch-sơn Đắc-lộ (Alexandre de Rhode) sáng chế ra chữ Việt ký âm theo mẫu tự Latin còn gọi là chữ Quốc ngữ. Chuyện không có gì mới ngoài

Lại gạ dựng tượng ông Đắc Lộ! Đọc thêm »