Vụ xét xử Lê Quốc Quân vốn đang “nóng bỏng” mấy ngày gần đây tạm thời xẹp xuống sau khi có thông báo của Tòa Án nhân dân thành phố Hà Nội về việc tạm hoãn phiên xử. Lý do tòa án đưa ra là thẩm phán Lê Thị Hợp, chủ tọa phiên tòa, bị cảm đột xuất, phải đi cấp cứu. Đây cũng có thể là một “biện pháp kỹ thuật” của tòa án Hà Nội, nhằm làm giảm sự “hưng phấn” đang dâng cao của những kẻ đội lốt tôn giáo, kích động chính trị nhân vụ xét xử này. Trong lúc chờ vụ việc về con chiên Lê Quốc Quân tái khởi động lại, mời các bạn tìm hiểu về bản chất của những thế lực đứng đằng sau Lê Quốc Quân qua bài viết dưới đây của GS Trần Chung Ngọc. Bài này được GS viết nhân sự kiện Lê Quốc Quân bị bắt lần đầu (2007) nhưng chắc chắn đó vẫn chính là nguyên nhân (ẩn) của việc Lê Quốc Quân bị bắt những lần sau này (dù phiên xét xử tới đây cho tội trốn thuế của Quân).
Khó hiểu thì phải nghiên cứu, tìm hiểu. Đó là sự méo mó nghề nghiệp của tôi. Cũng như về vụ án Nguyễn Văn Lý trước đây, tôi không hài lòng về cái đuôi “bịt miệng” nên đã đi tìm hiểu nguyên nhân, và đã đưa ra những nguyên nhân mà không người trí thức nào muốn nhắc đến vì chỉ muốn nắm cái đuôi . Ở đây cũng vậy, theo tôi, việc “bắt giữ” củng chỉ là cái đuôi của một vấn đề rộng lớn hơn, tế nhị hơn, và phức tạp hơn. Vì chẳng lẽ Nhà Nước cho đi để rồi bắt giữ khi trở về. Điều này không hợp với logíc thông thường, vì từ trước tới nay Nhà Nước đã gửi nhiều sinh viên ra ngoại quốc học, tu nghiệp, làm nghiên cứu sinh v..v.., và chưa có một vụ bắt giữ nào khi sinh viên đó, sau khi tốt nghiệp, trở về nước.
Vậy thì trước khi tìm hiểu vấn đề cho rõ ngọn ngành, chúng ta hãy tóm tắt sự vụ. Đàn Chim Việt có vẻ là trang nhà có nhiều người tham gia viết bài và thường…viết bậy trong đó. Về vụ Lê Quốc Quân tôi đọc được trong đó 2 tài liệu điển hình :
1) Của Hoàng Tứ Duy:
Tôi rất vui khi nghe tin Lê Quốc Quân sang Washington, D.C. vào tháng 9 năm 2006 để dự chương trình học bổng nghiên cứu sinh của cơ quan NED (National Endowment for Democracy). NED là cơ quan do Tổng thống Ronald Reagan thành lập vào năm 1983. Ngân sách của NED do Quốc Hội Hoa Kỳ cung cấp. Do viễn kiến của Tổng Thống Reagan và một vị thứ nhì là Dân biểu Dante Fascell để hình thành một cơ quan cổ võ dân chủ trên khắp thế giới nên chương trình học bổng này mang tên là “Reagan-Fascell”. Trong suốt lịch sử hoạt động, cơ quan NED đã nhận rất nhiều nghiên cứu sinh. Những người này thường đến từ các quốc gia vừa mới chuyển tiếp sang thể chế dân chủ như Ba Lan (Poland – DCV) , Ukraine hoặc các nước “độc tài nhẹ” như Singapore, Iran và Venezuela. Lê Quốc Quân là người đầu tiên từ Việt Nam được nhận vào chương trình Reagan-Fascell của NED, vì khả năng của Luật sư Quân và sự quan tâm của Hoa Kỳ đến tiến trình dân chủ hóa Việt Nam.
Trong lá thư gửi chủ tịch nước CHXHCNVN Nguyễn Minh Triết, ba nhân vật cao cấp của Hoa Kỳ (Thượng Nghị Sĩ John McCain, Cựu Ngoại Trưởng Madeleine Albright, và Chủ Tịch NED Vin Weber) đã viết:
“Trong quá trình huấn luyện tại NED, luật sư Lê Quốc Quân đã tiến hành dự án nghiên cứu độc lập về xã hội công dân, và ông đã chiếm được cảm tình của nhiều người bởi tinh thần chính trực, lòng say mê phục vụ người nghèo và sự tận tụy của ông đối với sự phát triển của Việt Nam… Chúng tôi không thể diễn tả hết về nỗi quan tâm sâu sắc của chúng tôi đối với việc luật sư Quân bị bắt giữ. Hành động bắt giữ luật sư Quân là một đám mây đen che phủ hình ảnh quốc gia Việt Nam và mối quan hệ giữa hai quốc gia của chúng ta. Chúng tôi xin kêu gọi qúy vị hãy tiến hành những thủ tục cần thiết để sớm trả tự do cho luật sư Quân.”
Nhà cầm quyền CSVN tính toán gì đây khi bắt Lê Quốc Quân? Trong lúc họ muốn chứng tỏ với thế giới rằng CHXHCNVN không phải là quốc gia đáng quan tâm (country of particular concern) thì họ trù dập một luật sư nghiên cứu về xã hội dân sự và dân chủ.
2) Của Trần Trung Việt:
Lê Quốc Quân bị bắt ngay khi ông từ Mỹ trở về sau chương trình nghiên cứu sinh do Quỹ Quốc gia Ủng hộ Dân chủ (National Endowment for Democracy, NED) bảo trợ. Sự kiện này đã gây ra những phản ứng mạnh mẽ từ một số chính khách tên tuổi ở Hoa Kỳ. Thượng nghị sĩ John McCain, người được biết đến như một ủng hộ viên nhiệt thành của việc thiết lập bang giao và quan hệ thân thiện với Việt Nam, trong một lá thư ký tên chung với cựu Ngoại trưởng Albright và Chủ tịch NED Vin Weber, đã lên tiếng phản đối Hà Nội và đòi trả tự do cho Lê Quốc Quân.
Theo tôi, chuyện TNS John McCain, Cựu Ngoại Trưởng Albright và Chủ Tịch NED Vin Weber phản đối Hà Nội là chuyện tất nhiên, vì vừa mới đi học ở NED của Mỹ về lại bị bắt thì quả thật là mất mặt Mỹ. Phản đối thì cứ phản đối, nhưng những vị này biết rõ sự phản đối chỉ để cho có tiếng vang và khích động số người Việt chống Cộng ở hải ngoại, những Trần Ích Tắc và Lê Chiêu Thống thời đại, chứ thực ra chẳng có tác dụng gì đối với chính quyền Việt Nam, vì họ biết rõ hơn ai hết tại sao chính quyền Việt Nam bắt giữ Lê Quốc Quân. Nhưng với sự kiêu căng trịch thượng cố hữu của những “ugly americans”, họ cứ làm như có quyền muốn bắt Việt Nam phải làm gì là Việt Nam phải làm vậy, đòi thả Lê Quốc Quân là Việt Nam phải thả ngay. Bà Tôn Nữ Thị Ninh đã dạy cho họ một bài học về đối ngoại mà họ vẫn chưa chịu mở mắt ra: “Đừng có xía vào chuyện nội bộ của Việt Nam. Chúng tôi chỉ tin tưởng vào một nền dân chủ do chính mình tạo dựng, và đã qua lâu rồi thời kỳ những nước đang phát triển cần các nước phát triển đến khai sáng và cứu rỗi.”
Có một vấn đề tôi muốn tìm hiểu là, Lê Quốc Quân đi thụ huấn về dân chủ của NED, về nước bị bắt, cho nên Chủ tịch NED Vin Weber lên tiếng phản đối thì đã đành, nhưng sao lại có cả Albright và McCain, trong khi về vụ án Nguyễn Văn Lý thì hai vị này không hề lên tiếng.. Chẳng có gì là khó khăn cả, vì chỉ cần chịu khó ngồi trước máy điện toán, gõ vài tiếng là có thể có giải đáp ngay là tại sao? Đây nhé, Albright và McCain là 2 người đứng đầu 2 cơ quan ngoại vi hay vệ tinh của NED: “Cơ Quan Quốc Gia Dân Chủ Cho Ngoại Vụ” (Albright); và “Cơ Quan Cộng Hòa Quốc Tế” (McCain). Chúng ta sẽ thấy rõ những hoạt động lũng đoạn chính trị và xã hội ngoại quốc của hai cơ quan này trong một số tài liệu về sau.
Nói có sách, mách có chứng, đây, thông tin trên Internet, trong bài “Những Mạng Lưới Can Thiệp “Dân Chủ”” [The networks of “democratic” interference] của Thierry Meyssan và trong nhiều bài khác có cùng một thông tin:
Bốn Cơ Quan ngoại vi hay vệ tinh của NED là:
– Trung Tâm Hoa Kỳ Cho Công Đồng Đoàn Kết Quốc tế [ACILS]. Đứng đầu là John J. Sweeney trong chức vụ Tổng Thư Ký của Nghiệp Đoàn Thương Mại [AFLC-CIO]
– Trung Tâm Cho Xí Nghiệp Tư Nhân Quốc Tế [CIPE]. Đứng đầu là Thomas J. Donohue trong chức vụ là Giám Đốc Phòng Thương Mại Mỹ, nghĩa là, “Chủ của các ông chủ”.
– “Cơ Quan Cộng Hòa Quốc Tế” [IRI]. Đứng đầu là Thượng Nghị Sĩ John McCain, thất cử năm 2000 trước George W. Bush và hiện nay trong quốc hội là người ủng hộ chính cho cuộc chiến tranh chống khủng bố trên toàn cầu.
– “Cơ Quan Quốc Gia Dân Chủ Cho Ngoại Vụ” [NDI]. Đứng đầu là cựu ngoại trưởng Madeleine K. Albright.
(The NED’s four satellite institutes are:
American Center for International Labor Solidarity – ACILS. Chaired by John J. Sweeney in his capacity as general secretary of the AFLC-CIO trade union.
Center for International Private Enterprise – CIPE. Chaired by Thomas J. Donohue in his capacity as president of the US Chamber of Commerce, that is, as “boss of bosses” .
International Republican Institute – IRI. Chaired by Senator John McCain, who lost the primary elections of 2000 to George W. Bush and who is currently the main supporter in Congress of the global war against terrorism.
National Democratic Institute for International Affairs – NDI. Chaired by former Secretary of State Madeleine K. Albright.)
Bốn cơ quan ngoại vi này nhận tiền của NED và phân phát tiền cho những tổ chức cần phải tài trợ, tùy theo nhu cầu chính trị, để thực hiện những mục đích mà những tài liệu trích dẫn trong một phần sau hi vọng có thể cho chúng ta thấy rõ phần nào vấn đề.. Riêng về 2 cơ quan ngoại vi cầm đầu bởi McCain và Albright thì Dân Biểu Ron Paul ở Texas đã nói trước hạ viện:
“Những hoạt động mà NED làm ở các quốc gia khác qua hai cơ quan ngoại vi: “Cơ Quan Quốc Gia Dân Chủ Cho Ngoại Vụ” [NDI (Albright)] và “Cơ Quan Cộng Hòa Quốc Tế” [IRI (McCain)], thì thật là rõ ràng bất hợp pháp ở Mỹ” (What the NED does in foreign countries, through its recipient organizations the National Democratic Institute (NDI) and the International Republican Institute (IRI), would be rightly illegal in the United States.)
Có lẽ chúng ta đã thấy hé mở chút ánh sáng về tại sao McCain và Albright lại dính vào chuyện can thiệp cho Lê Quốc Quân trong khi im lặng trong những vụ như Nguyễn Văn Lý v..v..
Ông Hoàng Tứ Duy trích dẫn bức thư của Chủ tịch NED Vin Weber; cựu ngoại trưởng Albright và Thượng Nghị Sĩ McCain phản đối Hà Nội đòi thả Lê Quốc Quân, cho rằng bức thư đó có một giá trị nào đó. Nhưng nếu ông ấy biết đến thực chất của cơ quan NED và những chức vụ của Albright và McCain liên hệ tới những hoạt động của NED ở ngoại quốc như trên thì có lẽ ông ấy đã phải suy nghĩ lại. Nhưng Nhà Nước Việt Nam có vẻ như đã hiểu rõ vấn đề nên không có phản ứng gì, coi bức thư đó như không có. Đây chỉ là tôi đoán mò theo cái hiểu và logíc của tôi dựa trên các sự kiện chứ sự thực thì Nhà Nước có những hành động không ai hiểu nổi, tôi cũng xin chịu thua, không hiểu họ tính toán gì đây, điều đáng làm thì không làm, điều không đáng làm thì lại làm.
Đến đây chúng ta đã thấy rõ, cái nút để gỡ những thắc mắc trong vấn đề này chính là cơ quan NED và các cơ quan ngoại vi, vì phản ứng trước vụ Lê Quốc Quân chỉ có NED và ngoại vi. Vậy thì chẳng có cách nào hơn là phải tìm hiểu về NED, một tổ chức mà theo ông Hoàng Tứ Duy là do Quốc Hội Mỹ tài trợ. Việc tìm hiểu này đối với tôi thì quá dễ dàng, chỉ cần gõ vài tiếng trên máy điện toán, nhưng lại có vẻ rất khó khăn với những bậc “trí thức” lớn rồi mà còn thích chơi trò chơi rồng rắn của con nít: bỏ khúc đầu, chỉ bắt khúc đuôi.
Tìm hiểu về NED thì tôi nhớ lại trước đây ông Võ Văn Ái ở Quê Mẹ Paris đã trả lời trong cuộc phỏng vấn của ông Nguyễn Sĩ Tiến: “NED là một tổ chức công khai, do Quốc Hội Hoa Kỳ tài trợ và kiểm soát. Ông ở bên ấy [bên Mỹ] phải biết Quốc Hội Hoa Kỳ không là CIA. Tổ chức này làm việc minh bạch và thông suốt.”, phù hợp phần nào với câu của ông Hoàng Tứ Duy: “NED là cơ quan do Tổng thống Ronald Reagan thành lập vào năm 1983. Ngân sách của NED do Quốc Hội Hoa Kỳ cung cấp.”
Chỉ có điều, câu trả lời của ông Võ Văn Ái hơi nhảm, vì ai cũng biết là Quốc Hội Hoa Kỳ không phải là CIA, nhưng Quốc Hội duyệt y ngân sách cho mọi cơ quan của chính phủ Hoa Kỳ, trong đó có CIA. Lẽ dĩ nhiên, NED cũng không phải là CIA, vì NED chỉ là một cái “vòi bạch tuộc” công khai của CIA , được ngụy trang dưới tên của một tổ chức tư nhân nhưng hơn 90% ngân sách của NED là từ tiền đóng thuế của người Mỹ, như một số tài liệu mà tôi trích dẫn sau đây chứng tỏ. NED công khai cấp tiền cho ông Võ Văn Ái để làm những việc không mấy lương thiện như chúng ta đã biết. Thật ra thì ở bên Mỹ hay ở đâu đó thì cũng chẳng có mấy người biết gì về NED nếu không chịu khó tìm tòi nghiên cứu. Sau đây là những thông tin về NED qua sự tìm hiểu của tôi trên Internet:
Cầu cho Chúa ở trên trời Rọi soi thấu tỏ những lời dối gian Mạo danh Thiên Chúa làm càn Mai đây hỏa ngục tay dang đón vào. |
Trước hết, chúng ta hãy tìm hiểu xem tổ chức này làm việc “minh bạch và thông suốt” như thế nào, và có dính dáng gì tới CIA hay không, để xem câu trên của ông Võ Văn Ái, người hàng năm nhận tiền của NED, có bao nhiêu phần chính xác? Trước đây tôi chỉ biết đại khái NED là “một cơ quan Mỹ chuyên chi tiền cho những tổ chức hoặc thân Mỹ hoặc tay sai để hoạt động dưới chiêu bài nhân quyền và dân chủ ở những nơi trên thế giới mà Mỹ muốn tạo ảnh hưởng hay dựng lên một chính quyền thân Mỹ”. Về sau tôi biết, trong quỹ của NED có một phần tiền của tôi đóng thuế, vì thế tôi đã tìm hiểu thêm về NED. Những tài liệu sau đây là tôi lấy từ Internet ra, và mọi người đều có thể kiểm chứng dễ dàng trong Internet. Chỉ cần vào Google hay Yahoo, đánh chữ National Endowment For Democracy vào chỗ Search là nó hiện ra dư đủ những gì chúng ta muốn biết về NED.
Vào thẳng website chính thức của NED, www.ned.org, ta có thể đọc được chi tiết sau đây về NED: “Một tổ chức tư nhân, không kiếm lời, ban phát trợ cấp, thành lập năm 1983 để củng cố những định chế dân chủ trên thế giới qua những nỗ lực phi chính phủ (Mỹ)” [A private, nonprofit, grant-making organization created in 1983 to strengthen democratic institutions around the world through nongovernmental efforts.] Thông tin này trái ngược với thông tin mà qua cuộc tìm hiểu, nghiên cứu, tôi cho là đúng của ông Võ Văn Ái: NED là một tổ chức công khai, do Quốc Hội Hoa Kỳ tài trợ và kiểm soát, và của Hoàng Tứ Duy: Ngân sách của NED do Quốc Hội Hoa Kỳ cung cấp. Đọc thêm vài tài liệu, chúng ta thấy có ba điều gian dối trong định nghĩa chính thức về NED ở trên. Thứ nhất, NED bản chất không phải là một tổ chức tư nhân; thứ nhì NED không có mục đích củng cố những định chế dân chủ trên thế giới; và thứ ba, những hoạt động của NED ở ngoại quốc chính là của chính phủ, theo sách lược của chính phủ. Đây là những sự kiện bất khả phủ bác.
Tận tín thư bất như vô thư, tin tất cả vào một định nghĩa NED của NED như trên thì thà chẳng đọc NED. Cho nên, tôi không dừng ở đây mà tìm đọc tiếp về NED và có thể nói tôi đã đọc thêm khá nhiều về NED. Sau khi đọc một số thông tin về NED, sẽ trình bày một số trong một phần sau, tôi có thể tóm tắt thực chất của NED trong vài dòng:
Nói ngắn gọn, NED là một tổ chức của Mỹ, thành lập vào năm 1983, trong thời Reagan, thời mà CIA bị điều tra từ thời Tổng Thống Carter về nhiều vụ lén lút nham nhở ở ngoại quốc. NED được tạo ra dưới bộ mặt của một “tổ chức tư nhân” để giải quyết những vấn nạn về CIA này. Trên thực tế, những hoạt động của NED không khác những hoạt động ngầm, lén lút của CIA khi trước mấy, nhưng được hoạt động công khai ngụy trang đàng sau những mỹ danh như tranh đấu cho Dân Chủ và là một tổ chức do “tư nhân tài trợ”. [William Blum: What was done was to shift many of these awful things to a new organization, with a nice sounding name — The National Endowment for Democracy. The idea was that the NED would do somewhat overtly what the CIA had been doing covertly for decades, and thus, hopefully, eliminate the stigma associated with CIA covert activities.] NED đã dính líu vào chính trị, bầu cử, kể các cuộc bầu cử dân chủ v..v.. trong nhiều quốc gia trên thế giới. NED cũng đã có những sách lược dùng tiền nuôi các tổ chức tay sai [Quê Mẹ của Võ Văn Ái là một] trên khắp thế giới, và huấn luyện các tay sai về phương thức hoạt động, kỹ thuật v..v.. để khuynh đảo những chính quyền không nằm trong đường lối, ảnh hưởng của Mỹ, phục vụ cho những mục đích chính trị, tôn giáo, và kinh tế của Mỹ.
Những tài liệu trên Internet sau đây sẽ chứng minh nhận định trên của tôi.
1. Trong bài “Cuộc Chiến Của CIA Chống Trung Quốc” [CIA’s War Against China], Ralph McGehee, một cựu nhân viên CIA, viết:
“Những quan sát viên về chính trị quốc tế sẽ nhận biết rằng những chuyện như vậy (lũng đoạn, gây sự bất ổn định v..v.. trong các quốc gia đối nghịch. TCN) là tiêu chuẩn của những chiến dịch đi kèm với nhau của CIA/NED để thay đổi hay lật đổ những chính phủ mà CIA/NED nhắm đến.
Giới truyền thông trong tay các xí nghiệp, cùng với các cơ quan của chính phủ, cùng nhau hòa tấu những bản tin tức để bôi xấu những quốc gia đối nghịch với những kế hoạch của các xí nghiệp.
Nhiều chuyện do giới truyền thông tung ra có vẻ như đã được tạo ra bởi tổ chức “do tư nhân tài trợ” Human Rights Watch/ Asia, đặt căn cứ ở Mỹ..
Khi nào và nếu chính phủ Trung Quốc thay đổi và đáp ứng tốt nhu cầu của quốc gia xí nghiệp (Mỹ), ngay cả nếu những vi phạm nào tăng gia gấp bội – chúng ta sẽ không nghe được một sự phản đối nào (từ phía Mỹ).
Những điều trên đã mô tả và chứng tỏ chính sách của Mỹ ngày nay là dùng chủ đề “vi phạm nhân quyền” để thay đổi hay lật đổ những chính quyền không được Mỹ ưa thích. (Do đó, chúng ta không lấy gì làm lạ khi “Quê Mẹ Paris” của ông Võ Văn Ái, lãnh tiền của NED, phải tập trung nỗ lực vào chủ đề “vi phạm nhân quyền” ở Việt Nam)
(Observers of international political development will recognize such stories as the standard accompaniment of operations by the CIA/NED to alter or overthrow target governments.
The US corporate-owned media, in league with government agencies, orchestrate the media coverage to demonize states in conflict with corporate plans.
Many of the media stories seem to be generated by the “privately-funded” US-based Human Rights Watch/Asia…
Once and if the Chinese government is changed and serves well the corporate state, even if any abuses multiply – we will hear no protest.
The above events delineate and reveal the current US policy of using the theme of “human rights violation” to alter or overthrow non US-favored governments).
2. Về sự kiện Mỹ tài trợ cho cuộc đảo chánh ở Venezuela qua tổ chức NED, Steve Zeltzer viết trong bài “Mỹ Tài Trợ Cho Cuộc Đảo Chính Ở Venezuela Qua Cơ Quan NED” [US Funding Coup in Venezuela Through NED] (IWW-News):
“Nhiều nhà phê bình đã nhiều lần lên án NED chỉ là một công cụ ủng hộ những chế độ thân thiện với Mỹ và chống đối những chế độ thù nghịch, không thân thiện với với Mỹ. NED chuyển tiền (để hoạt động) ra ngoại quốc, hoặc qua những tài trợ trực tiếp hoặc cho những tổ chức ngoại quốc (Lẽ dĩ nhiên “Quê Mẹ Paris” là một trong những tổ chức này), hoặc qua bốn cơ quan nòng cốt của NED.” [Albright và McCain là hai người đứng đầu 2 cơ quan trong 4 cơ quan này]
(Critics have frequently accused the NED of simply being a tool for supporting regimes friendly to the US and opposing ones considered hostile. The NED funnels its money overseas either through direct grants to foreign organization or through 4 NED core institutes)
3. Trong bài “Con Ngựa Thành Troie: NED” [Trojan Horse: The National Endowment for Democracy], William Blum viết:
“NED là một tổ chức thường hoạt động đối ngược hẳn lại mà cái tên của tổ chức đó uẩn hàm: “ủng hộ những cơ chế dân chủ trên thế giới qua những nỗ lực tư nhân, không thuộc chính phủ”. Hãy để ý đến phần hình ảnh và huyền thoại “không thuộc chính phủ”. Thật ra, hầu như từng xu một của quỹ của NED là từ chính phủ liên bang như đã được kê rõ trong những bản kê khai tài chánh trong mỗi bản phúc trình hàng năm của NED.
Allen Weinstein, người đã giúp thảo qui chế thành lập NED, năm 1991 đã nói thẳng rằng: “Rất nhiều những việc chúng tôi làm ngày nay đã được CIA làm lén lút 25 năm trước.”
Với trăm ngàn cách khác nhau, NED đã xía vào những vấn đề nội bộ của các quốc gia khác bằng cách tài trợ, cung cấp kiến thức kỹ thuật, huấn luyện, tài liệu học tập, máy điện toán, máy fax, máy sao tài liệu, xe cộ v..v.. cho những nhóm chính trị được tuyển chọn, những tổ chức dân sự, nghiệp đoàn lao động, phong trào đối kháng, nhóm sinh viên, nhà xuất bản sách, báo chí, những phương tiện truyền thông khác v..v..”
(NED is an organization which often does exactly the opposite of what its name implies: “supports democratic institutions throughout the world through private, non-governmental efforts” Notice the “nongovernmental” part of the image, part of the myth. In actuality, virtually every penny of its fundings comes from the federal government, as it clearly indicated in the financial statement in each issue of its annual report.
Allen Weinstein, who helped draft the legislation establishing NED, was quite candid when he said in 1991: “A lot of what we do today was done covertly 25 years ago by the CIA.”
In a multitude of ways, NED meddles in the internal affairs of foreign countries by supplying funds, technical know-how, training, educational materials, computers, faxes, copiers, automobiles, and so on, to selected political groups, civic organizations, labor union, dissident movements, student groups, book publishers, newspapers, other media etc…)
Ta thử lấy một trong những nhóm chính trị Việt Nam ở hải ngoại được tuyển chọn là “Quê Mẹ Paris” của ông Võ Văn Ái để xem nhóm nầy cụ thể phải làm gì cho đúng “hợp đồng”. Theo tài liệu của chính NED trong www.ned.org thì NED cấp $70,000 cho “Quê Mẹ Paris” năm 2001, để:
“Xuất bản tờ Quê Mẹ bằng tiếng Việt, hai tháng một lần, một nguồn tin tức và thảo luận về những ý tưởng dân chủ ở Việt Nam không bị kiểm duyệt. “Quê Mẹ Paris” cũng phải in và phân phối 50,000 bản tin ngắn hàng tháng về những mối quan tâm về nhân quyền và quyền công nhân ở Việt Nam.”
(To publish Que Me, a bi-monthly Vietnamese-language magazine, a source of uncensored news and discussion of democratic ideas in Vietnam. The association will also publish and distribute 50000 copies of a mini-bulletin on urgent human and worker rights in Vietnam)
Và chúng ta đã biết ông Võ Văn Ái đã xử dụng Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế, ngụy tạo văn kiện chống Việt Nam và Phật Giáo Việt Nam như thế nào [Xin đọc cuốn “Võ Văn Ái: Con Nội Trùng Của Phật Giáo Việt Nam, Đông Dương Thời Báo, Texas, USA, Xuất Bản, 2005”]
Đến đây tôi lại muốn tìm hiểu về cái gọi là học bổng “Reagan-Fascell” mà NED cấp cho Lê Quốc Quân sang Washington D.C. thụ huấn. Thực ra đây không phải là học bổng [scholarship] mà chỉ là một loại trợ cấp [grant] cho các tuyển sinh trong chương trình huấn luyện về những mục tiêu của NED mà William Blum đã nêu ở trên. Tài liệu chính thức tuyển sinh của NED viết:
“Chương trình tuyển nghiên cứu sinh Dân Chủ Reagan-Fascell được thành lập năm 2001 để huấn luyện các hoạt động viên dân chủ, học giả, và ký giả trên thế giới để cho họ hiểu sâu thêm về dân chủ và nâng cao khả năng của họ để đẩy mạnh sự thay đổi cho dân chủ. Chương trình huấn luyện gồm hai đường hướng: một đường hướng cho người thực hành để trau dồi những kỹ thuật và chiến lược để xây dựng dân chủ ở ngoại quốc, trao đổi ý tưởng và kinh nghiệm với những đối tác ở Mỹ, và một đường hướng cho các học giả trong công việc nghiên cứu và xuất bản. Những dự án nghiên cứu có thể tập trung trên chính trị, xã hội, kinh tế, những khía cạnh văn hóa và luật pháp của sự phát triển dân chủ và gồm có nhiều phương pháp và lối tiếp cận.”
(The Reagan-Fascell Democracy Fellow Program was established in 2001 to enable democracy activists, scholars, and journalists from around the world to deepen their understanding of democracy and enhance their ability to promote democratic change. The program offers two tracks: a practitioner track to improve strategies and techniques for building democracy abroad and to exchange ideas and experiences with counterparts in the US; and a scholarly track to conduct original research for publication. Projects may focus on the political, social, economic, legal and cultural aspects of democratic development and include a range of methodologies and approaches.)
Vậy Lê Quốc Quân được huấn luyện trong đường hướng nào?? Đó là đường hướng hoạt động thực hành những điều được huấn luyện. Tại sao?? Vì đường hướng cho các học giả đòi hỏi các tuyển sinh phải có bằng tiến sĩ hay bằng đại học tương đương khi nộp đơn. [Scholars are expected to have a doctorate, or academic equivalent at the time of application]. Muốn được trợ cấp trong chương trình Reagan-Fascell này, các ứng viên cũng phải làm đơn xin để NED xét. Và NED sẽ tuyển lựa những người như thế nào, chẳng cần phải thông minh lắm ai cũng hiểu. Nhưng thực ra có ai cần phải đi Mỹ để học về dân chủ của Mỹ không? Vào Internet đọc về dân chủ chắc chắn là biết nhiều và rộng hơn những điều trong chương trình huấn luyện về dân chủ của NED: Từ Alexis de Tocqueville cho đến mọi thể chế dân chủ trên thế giới. Đây là những điểm khiến cho chúng ta phải suy nghĩ ít nhiều về chương trình Dân Chủ Reagan-Fascell của NED.
Để cho vấn đề được thêm rõ ràng, tôi nghĩ có lẽ chúng ta cũng nên nghiên cứu thêm chút ít về thực chất của NED. Tôi xin nhắc lại, tất cả những tài liệu sau đây là lấy trên Internet, và đây chỉ là một phần nhỏ, rất nhỏ..
Đừng để bị lừa phỉnh: Quỹ Quốc Gia Cho Dân Chủ – Nó không phải là về Dân Chủ.
Don’t be Fooled: The National Endowment for Democracy – It’s NOT About Democracy
“Nhân danh chính quyền Bush, NED thảy tiền qua 4 cơ sở ngoại vi nòng cốt: “Cơ Quan Cộng Hòa Quốc Tế”;“Cơ Quan Quốc Gia Dân Chủ Cho Ngoại Vụ”; “Trung Tâm Công Đoàn Đoàn Kết”(AFL-CIO); và “Trung Tâm Về Các Xí Nghiệp Tư Nhân Quốc Tế” (Phòng Thương Mại). NED dùng những nguồn tài trợ này cho mọi thứ, từ vận động thao tác những cuộc bầu cử cho đến những cuộc đảo chánh có phối hợp, dưới chiêu bài “truyền bá dân chủ”, trên khắp thế giới. Ở Venezuela, NED tài trợ cho những tổ chức vô chính phủ và những nghiệp đoàn thương mại tham nhũng trong vai trò chủ chốt trong cuộc đảo chánh thất bại Tổng Thống Chavez năm 2002. Ở Haiti, Những cơ sở ngoại vi của NED đã dính líu sâu vào cuộc đảo chánh năm 2004 chống Tổng Thống Aristide đưa tới kết quả là nhiều ngàn phụ nữ , trẻ em, và đàn ông bị giết. NED hoạt động trên khắp thế giới và đã tăng gấp đôi ngân sách hoạt động để chống đỡ cho sự xâm chiếm Iraq.
Nếu một cơ quan ngoại quốc tài trợ cho những cuộc tranh cử trong nước Mỹ, thì phải coi đó là một hành động xâm lăng, và người nhận tiền phải coi là có tội phản quốc. Tuy vậy, đây chính là phương thức hoạt động tiêu chuẩn của NED và USAID. Và khi thất bại, người ta biết rằng NED và USAID đã tài trợ cho những người âm mưu đảo chánh có phối hợp, chống ngay cả những người ứng cử được quần chúng ủng hộ.”
(The National Endowment for Democracy (NED) channels money on behalf of the Bush Administration through 4 core institutes: The International Republican Institute, the National Democratic Institute, the Solidarity Center (AFL-CIO), and the Center for International Private Enterprise (Chambers of Commerce). The NED has used these funds for everything from manipulating elections to coordinating coups, under the guise of “spreading democracy” around the world. In Venezuela the NED funded corrupt NGOs and trade unions that played a crucial role in the failed coup against President Chávez in 2002. In Haiti the NED core institutes were heavily involved in the 2004 coup against President Aristide resulting in the slaughter of thousands of women, children and men. The NED operates globally and has doubled its operating budget to prop up the occupation of Iraq.
If a foreign agency were to fund electoral campaigns in the United States, it would be considered an act of aggression, and those receiving the money would be considered guilty of treason. Yet, this is standard operating procedure for the NED and USAID. And when that fails to work, the NED and USAID are known to fund and help coordinate coup plotters, even against hugely popular elected officials.)
Đọc đến đây tôi không hiểu Nhà Nước Việt Nam có biện pháp nào để đối phó với những kẻ mà theo tiêu chuẩn của Mỹ, phải liệt vào tội phản quốc, vì đã nhận tiền của ngoại bang để chống phá chính quyền Việt Nam dưới chiêu bài “tranh đấu cho dân chủ” hay không?
Sau đây là thêm vài tài liệu lượm lặt về thực chất của NED trên Internet.
Rep. Ron Paul (R-TX) [Dân Biểu Cộng Hòa ở Texas]
October 11, 2003
“NED: Chi Tiền Để Tạo Kẻ Thù Mỹ” (National Endowment for Democracy: Paying to Make Enemies of America)
“Cái tên đặt sai Quỹ Quốc Gia Cho Dân Chủ (NED) không gì hơn là một chương trình tốn kém dùng tiền thuế của người dân Mỹ để cổ động cho những chính trị gia và đảng chính trị thân Mỹ ở ngoại quốc. “Những hoạt động mà NED làm ở các quốc gia khác qua hai cơ quan ngoại vi: “Cơ Quan Quốc Gia Dân Chủ Cho Ngoại Vụ” [NDI (Albright)] và “Cơ Quan Cộng Hòa Quốc Tế” [IRI (McCain)], thì thật là rõ ràng bất hợp pháp ở Mỹ” . NED đổ tiền vào những cuộc bầu cử địa phương để ủng hộ đảng phái này hay đảng phái nọ. Hãy tưởng tượng là vài trăm ngàn đô-la sẽ giúp cho một chính trị gia hay một đảng chính trị ở một nước tương đối nghèo là như thế nào. Thật là đặc biệt theo đúng sách Orwell khi gọi sự thao tác những cuộc bầu cử ở ngoại quốc là “đẩy mạnh dân chủ”. [Orwellian có nghĩa là “Một thái độ hay một chính sách điều khiển bằng tuyên truyền, thông tin sai lạc, phủ nhận sự thật, và xoay sở quá khứ được thực hiện bởi những chính phủ áp chế hiện đại” (Wikipedia: An attitude and a policy of control by propaganda, misinformation, denial of truth, and manipulation of the past practiced by modern repressive governments.)]
NED, do sự can thiệp vào những cuộc bầu cử và chính trị nội bộ của các nước ngoài thì tác hại cho nước Mỹ hơn là làm tốt. Nó tạo ra sự phẫn nộ đối với Mỹ của hàng triệu người ở ngoại quốc.
(The misnamed National Endowment for Democracy (NED) is nothing more than a costly program that takes US taxpayer funds to promote favored politicians and political parties abroad. What the NED does in foreign countries, through its recipient organizations the National Democratic Institute (NDI) and the International Republican Institute (IRI), would be rightly illegal in the United States. The NED injects “soft money” into the domestic elections of foreign countries in favor of one party or the other. Imagine what a couple of hundred thousand dollars will do to assist a politician or political party in a relatively poor country abroad. It is particularly Orwellian to call US manipulation of foreign elections “promoting democracy.”
The National Endowment for Democracy, by meddling in the elections and internal politics of foreign countries, does more harm to the United States than good. It creates resentment and ill-will toward the United States among millions abroad.)
Thierry Meyssan (Ibid.):
NED đơn giản chỉ là sự tiếp nối những hoạt động ngầm của CIA qua những cách khác…Nguyên lý chính của NED là “Cái gì tốt cho Mỹ thì cũng tốt cho cả thế giới”. Do đó quỹ của NED được điều hành bởi một hội đồng chính quyền trong đó có đại diện của đảng Cộng Hòa, đảng Dân Chủ, Phòng Thương Mại và nghệp đoàn thương mại (AFL-CIO).
Sau khi những khoản tiền được tháo khoán, tiền được đưa qua những cơ quan ngoại vi điều khiển bởi một trong các thành viên. Trên thực tế, với phương thức này, NED quyết định những quốc gia nào sẽ trở thành mục tiêu của những hoạt động của NED, nơi đây, tùy theo “quyền lợi của Mỹ”, NED sẽ tài trợ cho những đảng phái hay những cộng tác viên xã hội để lật đổ chính quyền và đặt người của mình lên vị trí nắm quyền lực …
(The NED is simply the continuation of the CIA’s covert actions through other means… The NED’s main principle is that “What is good for America is good for the world”. The funds are consequently managed by an Administrative Council in which the Republican Party, the Democratic Party, the US Chamber of Commerce and the AFL-CIO trade union are represented. After the money is earmarked, it goes through institutes controlled by any of the members. In practice, with this process the NED determines which are the countries that will become targets of its actions, where it will finance parties and social partners to overthrow governments and put people in power depending on “the interest of America”…)
Chúng ta biết rằng Tổng Thống Bush đã tăng ngân sách của NED gấp đôi để hỗ trợ cho việc xâm chiếm Iraq. Tài liệu sau đây của Jon Quaccia nói lên phần nào thực chất của cuộc chiến tranh Iraq.
By Jon Quaccia:
Quỹ Quốc Gia Cho Tiểu Đội Hành Hình? AFL-CIO và NED
[National Endowment for Death Squads? The AFL-CIO and the NED]
Một chủ đích sách lược của chủ nghĩa đế quốc Mỹ ở Trung Đông là phá vỡ sự kiểm soát sự sản xuất và dự trữ dầu của quốc gia (Iraq) và mở ra cho sự kiểm soát trực tiếp của khối kết hợp những hãng năng lượng có căn cứ ở Mỹ. Hành động đầu tiên của L. Paul Bremer, người dẫn đầu cuộc xâm chiếm Iraq từ 2 tháng 5, 2003 cho đến khi hắn rời khỏi chức vụ ngày 28, tháng 6, 2004, là sa thải 500000 nhân viên của Iraq trong đó có những giáo sư, y sĩ, nữ y tá, nhà xuất bản và những thợ in.
Sau đó hắn mở biên giới Iraq để cho nhập cảng không giới hạn, tuyên bố là Iraq “mở cửa cho thương vụ”. Áp dụng một tập hợp các luật chưa từng rộng rãi cho các hãng quốc tế, Bremer cho phép các hãng ngoại quốc chiếm 100% tài sản nổi của Iraq ngoài khu vực tài sản thiên nhiên, và mang tất cả lợi nhuận ra khỏi nước không phải đóng thuế và không bắt buộc phải tái đầu tư vào Iraq.
(A key strategic aim of U.S. imperialism in the Middle East is to break state control over oil production and reserves and open them up to the direct control of U.S. based energy conglomerates. The first act of L. Paul Bremer, who led the U.S. occupation of Iraq from May 2, 2003 until his early departure on June 28, 2004, was to fire 500,000 state workers including teachers, doctors, nurses, publishers and printers.
Next he opened Iraq’s borders to unrestricted imports, declaring it “open for business.” Enacting a radical set of laws unprecedented in their generosity to multinational corporations, Bremer allowed foreign companies to own 100 percent of Iraqi assets outside the natural resource sector, and to take all of these profits out of the country tax free with no obligation to reinvest in Iraq.)
Nhưng kế hoạch của Bremer hoàn toàn thất bại và đưa đến những sự chống đối bạo động làm cho những nhà đầu tư không dám vào, và làm cho Bremer bắt buộc phải bỏ nhiều chính sách kinh tế chủ yếu của hắn. [Violent protests have kept investors out, and forced Bremer to abandon many of his central economic policies.]
By B. Raman:
National Endowment for Democracy of US
Trong những nhà phê bình NED có Bà Barbara Conray, một nhà phân tích chính sách đối ngoại ở Viên Cato, Washington D.C., và Ông Ralph McGehee, một cựu viên chức CIA.
Trong một bài báo ngày 8 tháng 11, 1993 (đăng trong Foreign Policy Briefing No. 27), Conray viết: “Ở ngoại quốc người ta phẫn nộ và coi NED như là sự can thiệp của Mỹ, và thường là phẫn nộ hơn nữa vì NED toan tính lừa dối những người ngoại quốc về những chương trình của NED là sự giúp đỡ của tư nhân.. Trong một số trường hợp, lợi dụng cái thân phận tư nhân này, NED đã tạo ảnh hưởng trong những cuộc bầu cử ở ngoại quốc, một hoạt động ngoài lãnh vực của Cơ Quan Phát Triển Quốc Tế (AID) hay USIA và chỉ có thể thực hiện được bởi những hoạt động lén lút của CIA.
Sau khi những chế độ cộng sản sụp đổ ở Đông Âu, NED tập trung những hoạt động chống những chế độ cộng sản ở Cuba, Việt Nam, Trung Quốc và Bắc Hàn..
Trong số 28 Tổ Chức “Từ Thiện” Phi Chính Phủ (Non-government organization) ở Á Châu được tài trợ bởi NED thì có 14 tập trung hoạt động vào Trung Quốc, 4 trong số đó vào những người lưu vong Tây Tạng, 5 vào Myanmar, 2 vào Cam-bod, và một vào Việt Nam , một vào Bắc Hàn, và 5 tổ chức còn lại là về vùng Á Châu-Thái Bình Dương.
(Amongst the critics of the NED are Ms. Barbara Conry, a foreign policy analyst at the Cato Institute of Washington D.C. and Mr. Ralph McGehee, stated to be a former CIA official.
In a paper of November 8,1993(Foreign Policy Briefing No.27), Ms.Conry said: “NED is resented (abroad) as American interference; it is often further resented because it attempts to deceive foreigners into viewing its programmes as private assistance…. On a number of occasions, NED has taken advantage of its alleged private status to influence foreign elections, an activity that is beyond the scope of AID (Agency For International Development) or USIA and would otherwise be possible only through a CIA covert operation…..
After the collapse of the communist regimes of East Europe, the NED has been focussing its activities against the communist regimes of Cuba, Vietnam, China and North Korea…
Of the 28 NGOs of Asia funded by the NED, 14 focus on China, four of them of Tibetan exiles, five on Myanmar, two on Cambodia, and one each on Vietnam and North Korea and the remaining five on the Asia-Pacific region as a whole.)
Trên đây chỉ là một số nhỏ tài liệu điển hình về NED. Những tài liệu này cho thấy chúng ta cần cảnh giác về những tổ chức phi chính phủ (NGO: Non-governemental organizations), những tổ chức do NED tài trợ.
Nhiều sự kiện trên khắp thế giới, thí dụ như những hành động can thiệp của Mỹ vào nội bộ Việt Nam, Indonesia, Guatamala, El Salvadore, Nicaragua v..v..(Xin đọc cuốn 9-11 , Seven Stories Press, New York, 2001, của Noam Chomsky) đã chứng tỏ rằng Nhân Quyền chỉ là một chiêu bài hữu danh vô thực của Mỹ, lợi dụng ưu thế kinh tế, đôi khi với hậu thuẫn của bom đạn, để ép những tiểu nhược quốc nào có thể ép được phải theo quan niệm về nhân quyền, dân chủ, đường lối chính trị, mở rộng đất nước cho quyền lợi kinh tế của Mỹ, tạo thuận lợi cho Mỹ bành trướng văn hóa và tôn giáo của Mỹ. Cuộc xâm chiếm Iraq [invasion and occupation] của chính quyền Bush gần đây đã chứng tỏ rõ ràng hơn hết nhận định trên. “Viện trợ Ki-Tô” (Christian aid) đã đổ vào Iraq để mua linh hồn cho Chúa. Nhiều nhà thầu (war contractors) trước đây đã đóng góp cho quỹ tranh cử của Bush, một hình thức hối lộ, nay đã trúng thầu trong những dịch vụ hái ra tiền, những dịch vụ liên quan đến chiến tranh, nghĩa là kiếm lời nhờ chiến tranh. Đây chính là đường lối tư bản rừng rú cố hữu, không liên quan gì đến nhân quyền. [Xin đọc bản phúc trình “Windfalls of War: US Contractors in Iraq and Afghanistan” của tổ chức nghiên cứu Center for Public Integrity]. Riêng hãng (Kellogg, Brown & Root (KBR)-khai thác dầu hỏa Halliburton) mà Dick Cheney cai quản trước khi làm Phó Tổng Thống đã “trúng thầu” trị giá 2.3 tỷ đô-la.
Với những tài liệu trên, chúng ta đã có thể biết thực chất của NED, một cơ quan “Với trăm ngàn cách khác nhau, đã xía vào những vấn đề nội bộ của các quốc gia khác bằng cách tài trợ, cung cấp kiến thức kỹ thuật, huấn luyện, tài liệu học tập, máy điện toán, máy fax, máy sao tài liệu, xe cộ v..v.. cho những nhóm chính trị được tuyển chọn, những tổ chức dân sự, nghiệp đoàn lao động, phong trào đối kháng, nhóm sinh viên, nhà xuất bản sách, báo chí, những phương tiện truyền thông khác v..v..” Lẽ dĩ nhiên chúng ta không thể phê bình tiêu cực về những hoạt động chống Việt Nam của NED vì những hoạt động đó nhằm phục vụ đường lối và quyền lợi của nước Mỹ. Nhưng về phần chúng ta, những người Việt yêu quê hương, yêu dân tộc, không thể không để tâm suy nghĩ về những hoạt động của NED mà Allen Weinstein, người đã giúp thảo qui chế thành lập NED, năm 1991 đã nói thẳng rằng: “Rất nhiều những việc chúng tôi làm ngày nay đã được CIA làm lén lút 25 năm trước.” và những tay sai của NED.
Trên đây tôi chỉ phân tích vấn đề dựa theo những tài liệu và sẽ không kết luận gì về vai trò thực sự của Lê Quốc Quân. Quý độc giả ai muốn nghĩ sao về Lê Quốc Quân cũng được, nhưng trước hết cần phải đọc kỹ về bộ mặt thật của NED, về chương trình và mục đích trong bản văn tuyển sinh của NED, và xử dụng chút chút lôgíc trong kết luận.
😍😍Nếu bạn thấy nội dung này có giá trị, hãy mời bần đạo một ly cà phê nhé!😍😍
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Phục bác thật , bài viết quá công phu và chi tiết, bật lại từng chữ một :)) :)) :)) :))
ghét nhất cái bọn lợi dụng tôn giáo kích động lòng dân gây áp lực lên chính quyền,ngau cả tòa án mà cũng phải hoãn lại để giảm hưng phấn là biết bọn này như thế nào rồi đấy,dẫu biết rằng tôn giáo là không ngăn cấm được nhưng cái gì cũng trong khuôn phép cả chứ,mà cái thằng lê quốc quân này bán nước thì xử là đúng thôi thắc mắc gì nữa
Bạn nói đúng.
Ngay cả những mâu thuẫn giữa VN và TQ hiện nay cũng 1 phần là do bọn Anh Mỹ gây ra:
++ Chúng đã xâm lược VN và đến khi thua trận phải rút thì chúng bán HS-TS cho TQ để đổi lấy cái "quan hệ ngoại giao" để lấy đó tuyên truyền "rút quân trong danh dự"
++ Chúng tuyên truyền khuyếch đại, kích động mâu thuẫn VN-TQ, nhằm làm suy yếu nhà nước VN để chúng kiếm cơ hội nhảy vào thống trị VN.
Thích nhất là câu nói của bà Tôn Nữ Thị ninh : “Đừng có xía vào chuyện nội bộ của Việt Nam. Chúng tôi chỉ tin tưởng vào một nền dân chủ do chính mình tạo dựng, và đã qua lâu rồi thời kỳ những nước đang phát triển cần các nước phát triển đến khai sáng và cứu rỗi.” (ok)
Đảng và nhà nước rất sáng suốt khi nhận định Mỹ vẫn là kẻ thù chính của VN trong thế kỉ này. Chơi thì chơi những cũng cần phải cảnh giác. Lâu lâu cũng nên cho chúng 1 bài học như Bà Tôn Nữ Thị Ninh