Giới thiệu
Các nhà báo đã bị ám sát trên đất Mỹ, người này nối tiếp người kia.
Dương Trọng Lâm là người đầu tiên. Anh ta 27 tuổi và sản xuất một ấn bản bằng tiếng Việt có tên Cái Đình Làng, và gửi tới những người nhập cư trên khắp đất nước. Một buổi sáng, một tay súng đã chờ khi anh ta vừa bước ra khỏi căn hộ của mình ở San Francisco và bắn chết anh ta với một viên đạn duy nhất xuyên động mạch phổi, ngay phía trên trái tim.
Đối với nhà xuất bản tạp chí Phạm Văn Tập, cái chết đến chậm hơn. Khi ông đang ngủ trong cái văn phòng nhỏ của mình tại Garden Grove, California, thì một kẻ nào đó đã phóng hỏa đốt căn nhà. Người ta đã nghe thấy tiếng ông la hét trước khi chết vì ngạt khói.
Tại Houston, một sát thủ đã truy đuổi Nguyễn Đạm Phong còn trong bộ đồ ngủ từ nhà của ông ta và bắn ông ta bảy phát với một khẩu súng lục cỡ nòng .45. Vụ sát hại là dấu chấm hết cho tờ báo khổ rộng báo, xuất bản hai lần hàng tháng của Đạm Phong, mà ông đã đặt tên là Tự Do.
Tất cả có năm nhà báo Mỹ gốc Việt đã bị giết từ năm 1981 đến năm 1990. Tất cả đều làm việc cho các tờ báo nhỏ phục vụ dân tị nạn đang cư trú tại Mỹ sau khi Sài Gòn sụp đổ vào năm 1975. Ít nhất có hai người khác cũng đã bị giết chết.
21.7.1981: Nhà báo Dương Trọng Lâm, 45 tuổi, chủ bút tờ Cái Đình Làng, bị bắn chết tại San Franciso, bang California. Một nhóm đã nhận trách nhiệm vụ này, nhưng phát hiện mới cho thấy K-9 mới là thủ phạm.
24.8.1982: Nguyễn Đạm Phong, 48 tuổi, người sáng lập tờ Tự do tại Houston, bang Texas, bị ám sát tại nhà riêng.
9.8.1987: Phạm Văn Tập (bút danh Hoài Điệp Tử), 45 tuổi, biên tập của tờ tuần san Mai, thiệt mạng khi văn phòng của ông bị đốt vào sáng 9.8.
22.11.1989: Đỗ Trọng Nhân, 56 tuổi, biên tập viên dàn trang cho tạp chí Văn nghệ Tiền phong, bị bắn chết trong ô tô riêng tại hạt Fairfax, bang Virginia.
22.9.1990: Lê Triết, 61 tuổi, nhà bình luận của tạp chí Văn nghệ Tiền phong, bị bắn chết khi đang đỗ xe trước nhà riêng. Vợ của ông và một người qua đường cũng thiệt mạng trong vụ xả súng.
Các nhân viên FBI đã đi đến kết luận rằng vụ giết các nhà báo, cùng với bom cháy và hành hung, là hành vi khủng bố theo lệnh của một tổ chức gọi là Mặt trận quốc gia thống nhất giải phóng Việt Nam, một tổ chức được lãnh đạo bởi các cựu sỹ quan quân đội miền Nam Việt Nam. Tài liệu FBI cho thấy các điều tra viên đã cho rằng Mặt trận đã đe dọa hoặc thủ tiêu những người đã thách thức nó, và thậm chí đôi khi chỉ đơn giản là những người có cảm tình với những người Cộng sản chiến thắng tại Việt Nam. Nhưng FBI đã không thực hiện bất cứ vụ bắt giữ nào đối với các tội ác giết người hoặc khủng bố này, và sự vụ đã chính thức bị đóng lại từ hai thập kỷ trước đây.
Các cuộc tấn công bạo lực vào các nhà báo thường có tác dụng như một hình thức tàn bạo của kiểm duyệt, và thường tạo nên sự tổn thương và đau buồn trong xã hội. Vài tháng sau khi phóng viên Don Bolles ở Arizona bị ám sát năm 1976, một nhóm gần 40 phóng viên từ khắp nơi trên đất nước nguyện mình tiếp tục công việc điều tra của ông về tội phạm có tổ chức và tạo nên một tuyên bố về tự do ngôn luận. Nghi phạm trong vụ giết người cuối cùng đã được xác định và bị kết án. Vụ thảm sát các nhân viên của tuần báo Charlie Hebdo tại Pháp đã dẫn đến các buổi cầu nguyện và biểu tình trên khắp thế giới.
Năm ngoái, khi các chiến binh của nhóm vũ trang Nhà nước Hồi giáo hành quyết phóng viên chiến trường James Foley, Tổng thống Obama đã ca ngợi ông là một người “dũng cảm kể lại câu chuyện về những đồng loại của mình” và hứa sẽ săn đuổi những kẻ giết đã ông.
“Tầm với của chúng ta rất xa”, Obama nói. “Chúng ta cần kiên nhẫn. Công lý sẽ được thực thi.”
Các gia đình của các nhà báo Việt-Mỹ bị giết từ lâu đã từ bỏ hy vọng nhìn thấy công lý được thực thi. Họ vẫn còn thất vọng và bối rối. Họ mong đợi nhiều hơn từ chính phủ mà họ đã lựa chọn, bởi được kích thích bằng lời hứa của nó về tự do và bị thuyết phục về sự can đảm của nó trong việc tìm kiếm sự thật.
Đầu năm 2014, ProPublica và Frontline đã mở lại cuộc điều tra. Chúng tôi thu được hàng ngàn trang tài liệu của FBI mới được giải mật, cũng như các điện tín của CIA và các hồ sơ nhập cư. Chúng tôi phát hiện thêm một số người trong cuộc và các nhân chứng trước đây không được phỏng vấn bởi cả FBI hoặc chính quyền địa phương – trong đó có cựu thành viên của Mặt trận, những người đã nói với chúng tôi rằng tổ chức này có một đội ám sát bí mật ở Mỹ. Nó là một giả thiết mà FBI đã theo đuổi trong nhiều năm nhưng chưa bao giờ có được bằng chứng thuyết phục.
Mặt trận công khai thu tiền ở Mỹ để khởi động lại cuộc chiến tranh Việt Nam, thậm chí còn tung ra ba cuộc xâm nhập không thành công từ biên giới của Thái Lan và Lào. Báo cáo của chúng tôi cho thấy rằng các quan chức tại Bộ Ngoại giao, Bộ Quốc phòng, Cơ quan Tình báo Trung ương và FBI biết về hoạt động quân sự của Mặt trận trong khu vực Đông Nam Á. Nhưng chính quyền liên bang đã không hề hành động để thực thi “đạo luật trung lập” (Neutrality Act), điều ngăn cản chính phủ và công dân của đất nước này khỏi những nỗ lực lật đổ một chính phủ nước ngoài.
Ở Pearland, Texas, bên ngoài của Houston, có một nghĩa trang bao bọc bởi những cây thông và cây sồi cao chót vót. Phía sau của khu nghĩa địa, gần một dòng nước bùn, là bia mộ của Nguyễn Đạm Phong. Cỏ đã len lỏi qua tấm biển hình chữ nhật nhỏ ghi thông tin người đã khuất. Bông hồng duy nhất, đã chết, héo đen, đứng lặng lẽ trong một chiếc bình kim loại.
Nhưng những dòng chữ khắc vào đá cẩm thạch từ 33 năm về trước vẫn đọc được: Bị giết trong khi theo đuổi sự thật và công lý thông qua báo chí.
Hôm nay, ProPublica và Frontline, với bộ phim tài liệu “Khủng bố ở Little Saigon” sẽ kể câu chuyện về một thế lực của sự hăm dọa và giết người mà không có kẻ nào từng bị trừng trị.
——–
Nguồn: ProPublica và Frontline
Dịch: DLV.VN
😍😍Nếu bạn thấy nội dung này có giá trị, hãy mời bần đạo một ly cà phê nhé!😍😍